Nông thôn thì mấy người giàu có, có tiền mà gửi ngân hàng, đi vay tiền ngân hàng là chuyện bình thường. Vay ít hay nhiều thì hầu như nhà nào cũng vay. Làm nhà cũng vay ngân hàng, mua xe cũng vay ngân hàng, kinh doanh buôn bán cũng vay ngân hàng. Vay mượn rồi tích góp trả sau chứ đợi đến lúc đủ tiền chắc đến già cũng không có tiền mà thực hiện. Nhiều người phải vay với số tiền lớn. Sổ đỏ hay bìa đất phải làm thủ tục cắm tại ngân hàng mới đủ điều kiện vay. Cứ về một vùng nông thôn, hỏi một vài thông tin là biết, ở đây việc vay tiền không có gì phải che giấu.
Cũng là vay tiền để ổn định cuộc sống, có thể là làm ăn, đều là việc nên làm, không có gì xấu. Anh Hùng mới vay 70 triệu để mua máy cày Kubota. Nghe anh ấy nói thì chiếc máy cày có giá trên 150 triệu nhưng anh mới chỉ có một nửa số tiền. Muốn mua mà không có tiền để mua thì phải vay thôi. Vay rồi tự mình trả chứ có ai trả cho đâu cũng không ai cho không mình cả. Vay thì có thời hạn rồi, có quy định trả lãi và gốc rồi nên cứ thế mà tính nợ. Anh Hùng mua máy cày Kubota không phải là rẻ. Như anh Hùng để góp đủ 150 triệu một lần để mua thì chắc sau nhiều năm cũng không có. Chỉ còn cách vay thôi.
Anh Hùng làm gần 1 mẫu ruộng. Có máy cày Kubota anh sẽ vừa làm của nhà vừa cày thuê cho dân làng xung quanh để kiếm thêm thu nhập. Theo như những người có máy cày trong vùng thì nếu làm ăn thuận lợi, mọi người trả tiền đầy đủ thì sau khoảng 2 đến 3 năm anh sẽ kiếm đủ tiền trả nợ. Khoản nợ 70 triệu không phải là nhỏ nhưng cũng không phải là quá lớn. Nếu không quyết định vay mượn để làm ăn thì dự định mãi là dự định. Những người nông dân ở đây không riêng gì anh Hùng đều phải dựa vào vay vốn ngân hàng để thực hiện các kế hoạch, dự định trong cuộc sống.